108 anh hùng hảo hớn của Thủy Hử
truyện cùng đến Lương Sơn Bạc chỉ vì không còn đường sống trong một xã hội bị quan
quyền ức hiếp. Kẻ hoạt đầu chủ mưu Tống Giang mượn nghĩa khí của anh em Lương
Sơn Bạc làm công cụ trang trí cho mình để muốn được triều đình vời mình về làm
quan. Còn Lía tụ nghĩa ở Truông Mây đi cướp của nhà giàu là để sang sẻ cho dân
nghèo. Lía muốn làm vua một cõi nhưng vẫn mang cái tiếng chỉ là đầu lĩnh của đám
lục lâm thảo khấu. Lía muốn về với triều đình có phải là muốn yên thân với một
chức quan !?
Chí
lăm giúp vững thánh minh !? Đâu
dễ gì ra làm quan là giúp được nước, giúp được dân. Trong một xã hội mà muốn có
một chức quan lớn nhỏ gì cũng phải đút lót, quỳ lụy… Xã hội nầy hiển hiện rõ là
một xã hội không có thánh minh, quan chức chỉ biết ăn trên ngồi trước, tận lực vét
vơ của cải, chẳng ngó ngàng gì đến nỗi cơ cực của người dân. Chốn quan trường
của xã hội kiểu nầy đâu phải là chỗ của Lía, một kẻ lâu nay thấy chuyện bất
bình đâu có đứng làm ngơ.
VĂN DOAN DIỄN CA (tiếp theo …)
Xướng:
Bá quan vâng lịnh trào trung
Truyền cho quân lính bốn phương kiếm
tìm.
Văn Doan về đã tới nơi
Anh em mừng rỡ vui cười ngả nghiêng.
Tiệc bày ăn uống no say
Các em thôi hỏi sự tình thưa qua.
Chư
đệ:
Thưa anh, xuống Tràng an làm đặng
Nhứt quan giai(chữ hán) phẩm hay không?
mà về đó
Diện đái sầu dung? làm vậy a anh.
Tự sự khá phân qua
Cho các em hản ý nào.
Lía:
Anh tưởng xuống mà phò
chân chúa ai ngờ
là trong trào nhiều kẻ gian thần. lắm em, cho nên anh bị nó đánh, đuổi ra. Nửa đêm
anh trở vào thành, anh chém hết.
Tam thập bát nhân
anh chém rồi, anh sợ để làng xóm mang lấy họa, cho nên anh mới viết
bốn câu thơ ra
Thư ngô danh tánh
anh mới trở về đây đặng đem binh mã xuống bắt vợ con hắn. Như chỗ
nầy có thành, quan binh lại đông, như mần rứa
Nễ đẳng hữu hà mưu chí[1]? a các em.
Chư
đệ:
Thưa anh, nay anh về đặng bình yên, các em mừng lắm, còn báo thù
thủng thỉnh mới đặng cho.
Xướng:
Khuyên anh tua khá chiêu binh
Lương mã cho nhiều, xuống đó mới
xong.
Các em vâng thửa lời anh
Dựng cờ sơn thượng, vậy mà chiêu
binh.
Tao nay xưng hiệu Sơn vương
Chớ kêu Văn Lía Văn Doan làm gì.
Chiêu binh đã đặng dư môn
Đem nhau ta xuống trả thù gian nhân.
Lại
nói:
Vả nay xuống đó, chăng là có thành, quan binh lại đông lắm, nhân dân
cũng nhiều, ta phải
Dụng ám mưu diệu kế
Mới phá đắc quan binh. cho
Hỏa Xa, Mây Bạc
Nễ nhị nhân tua khá thừa truyền
Nhập thành đầu vu nội ứng. ấy à.
Xướng:
Tùy thân hỏa pháo hỏa cầu
Vô tới trong thành phân tán tứ môn.
Cò Bay, Én Liệng hai em
Đem năm mươi người vào cửa bắc môn.
Giả đi thương mãi làm ăn
Tùy thân đao kiếm, hỏa long cho
nhiều.
Phân nhau phục bố tứ phương
Người thời xóm dưới, kẻ chờ
làng trên.
Bằng mà thấy hỏa long lên
Tứ phương tiếp ứng lấy thành cho
tao.
Đá Đen, Tinh Lá hai em
Đem nhau khí giới vào mà nam môn.
Đã làm viễn khách tha phương
Đông tây nam bắc phân nhau tan hàng.
Quan binh bằng nó kéo ra
Tứ phương phóng hỏa, hiệp về bắc
môn.
Lại
nói:
Cha Hồ Chú Nhẫn lai thính lịnh.
Loạn:
Nễ đái mã binh nhứt thiên nhân
Tả chi sát nhập tróc quan binh.
Hồ
Nhẫn loạn:
Dạ dạ
Phụng lãnh kim ngôn xuất tả chi.
Sát tha quan tướng nguyện toái thi.
Lại
nói:
Kim Ngưu, Bạch Thố
lai thính lịnh.
Loạn:
Nhứt thiên cung nỗ tiến mã hành
Hữu biên sát nhập bất phóng chi.
Kim,
Bạch loạn:
Dạ dạ
Khâm thừa soái lịnh đáo trận tiền
Dương uy dõng dược phấn kim thương.
Xướng:
Sao Mai, Sao Vượt, Sao Hôm
Ba em ở lại mà coi sơn thành.
Đêm canh ngày nhặt cho
nghiêm.
Chớ cho quân chúng nhiễu loàn lê
dân.
Trung quân các tướng theo tao
Hỏa xa, hỏa pháo, cung tên cho ròng.
Đại kỳ tả hiệu sơn vương
Tùng thiên hành đạo tẩy trừ gian
quan.
Dầy dầy người ngựa biết bao
Bình Hòa kéo xuống, đông đà quá
đông.
Quan thành nghe báo một khi,
Tức thì ra lịnh điểm binh trừ loàn.
Hai bên giáp chiến một khi,
Trống giong cờ phất, hơn hai ngàn
người.
Doan:
Chào tham quan ra đó,
Có phải
Đem đầu nộp cho min
Khá xuống ngựa mà thọ hình
Kẻo nữa mà tan xác.
Quan:
Loài lâu la múa miệng,
Đảng sơn tặc khua môi.
Quyết nhứt trận dương oai,
Cho biết tài thần võ.
Lại
nói:
Khen sơn tặc tài cao lực đại,
Trăm hiệp dư thắng phụ nan phân. nọ
Loạn:
Thần đao phấn khởi trừ tặc đảng
Thủ bả thần cung sát hung đồ.
Doan:
Hảo hảo tai lão tặc
Khoái khoái dã ngô tâm.
Bớ lão tặc, khán ngô thần võ, nầy
Loạn:
Thượng mã hoành khai thôi nhuệ khí
Huy khởi kim thương thích tặc thần.
Lại
nói:
Thôi Gian tặc đà viễn tẩu cao phi
Truyền chúng tướng nhứt tề sát tiến.
Xướng:
Lâu la tàng ẩn trong thành
Thấy binh quan thất, tư bề dấy lên.
Hỏa long, hỏa pháo đánh ra
Đốt lên tứ hướng, trống mà gióng
rân.
Quan dân sợ đã mất hồn
Nội công ngoại kích nhứt tề ai
đương.
Quan dân thác đã đầy đường
Kẻ thời mất vợ, người thời mất con.
Ngoài trận, quan chạy về thành
Nào hay trong lại đánh ra tưng bừng.
Tiền công, hậu kích khôn đương
Chạy về Bình định đặng mà xin binh
Hai đàng thác có dư ngàn
Văn Doan ra lịnh tức thì chiêu binh.
Lâu la bắt đặng một nàng
Rằng nhà quan Tiếp; Kéo binh vô liền
Lịnh truyền bắt hết đem ra,
Vừa lớn vừa nhỏ hơn ba mươi người.
Xem qua thục nữ một người
Hình dung nhan sắc dịu dàng tốt
thay.
Hỏi qua thục nữ một lời
Hà thân hà thích nói cho ta tường.
Ta hỏi nàng chớ có bà con chi cùng
tham quan hay không?
Dương
Nghĩa:
Dám thưa Đại Vương, như tôi là
Loạn:
Chỉ thị Tiếp quan chi kế thất
Tính Dương danh Nghĩa bất hư truyền.
Văn
Doan:
Hảo a
Văn tường sổ ngữ
Tâm thậm hân hoan.
Bây giờ thì
Khá theo ta về chốn trại trung
Ngõ đặng hiệp vầy cá nước.
Dương
Nghĩa:
Tủi phận xét mình cui cút
Dựa kề trướng phượng màn loan.
Ngửa trông đức Đại vương
Đoái tới hoa tàn phận gái.
Hồ:
Bất khả thính “
Mạc dung chi “
Thưa anh, chém đi, hễ là
Trảm thảo thời phải trừ căn
chớ
Lưu chi hậu loạn nớ,
anh à
Doan:
Nay các em sợ cũng phải, nhưng mà ai kia, chớ như anh là
Bất úy phụ nhân chuyên chế chi sự,
có phải hà
tất đa ưu, a. Các
em, binh quyền tại tay anh mà sợ làm sao các em?
Xướng:
Lịnh truyền chư tướng một khi,
Đem ra chém hết vậy thì cho tao.
Nghĩa
nương:
Ngửa trông đức Đại vương
Xin tỏ tình tiện thiếp
Kim tiểu nhi tam tuế
Thị tiện thiếp sở sanh
Xin thứ thửa (chữ hán) tội kia
Kẻo oan chưng trẻ nọ.
Doan:
Gian thần chi tử, dung thử hà vi?
cũng một loài gian, để mà làm chi.
Kim lưu thử tiểu nhi,
Hậu nhựt vi đại họa. để làm chi những
đoàn gian a nàng, vật nó đi cho rồi.
Xướng:
Các em vâng thửa lời anh
Điểm tra chư tướng mất còn bao nhiêu.
Điểm tra quân thác sáu trăm
Tử thôi ba tướng, tại rày đông môn.
[Tử tại đông
môn: Chú Nhẫn, Nguyệt Lạc, Sao Tàng.]
Xướng:
Văn Doan lăn khóc, than rằng
Ngày nay mất cánh, mất vai
anh rồi.
Bấy lâu khó nhọc nhiều bề
Ngày nay em mất, anh còn, thương
thay!
Truyền đem thây tới doanh trung
Quách quan tẫn liệm sơn thành táng
an.
Truyền cho chư đệ đặng hay
Bạc vàng tiền gạo xe về sơn trung.
Văn Doan tửu sắc say mê
Chẳng lo tiến thoái sơn thành sự
chi.
Cha Hồ thường bữa gián can,
Văn Doan mê sắc nào nghe chuyện gì.
Cha Hồ thở vắn than dài
Ba ngày thầy[2] bịnh
thất tình thác đi.
Quân
báo:
Dám thưa qua dưới trướng,
Ngửa mặt dộng bên màn.
Cha Hồ bịnh tử đã rồi
Vậy tôi phải báo lai soái phủ.
Xướng:
Văn Doan nghe báo khóc lên,
Thương thay Hồ Nhẫn bỏ anh sao đành.
Hai em khó nhọc lắm thay
Gian nan thời có, hiển vang chưa
nhờ.
Truyền quân đại lễ nghiêm trang
Thi hài tẫn liệm sơn thành táng mai.
(Còn tiếp...)
.
Thi cữ không xong về lại Trại
Trả lờiXóaTruông Mây -Núi ấy mở Tiệc bày..
Sự Tình khúc chiết kể lai rai..
Hừm...Tức thật..Triều Đình với Quan Lại..
Hùng cứ một phương thế mà hay!
Văn Lía -văn Doan nay Sơn Vương
Tự Phong khỏi cần chỡ Lễ Xướng..
Chuẩn bị một cuộc Đại tấn Công..
Này Hỏa Pháo-Hỏa Xa sẵn sàng..
Hỏa Long phất Cờ mau Tiên Phong
Đá Đen -Tình Lá mau tăng cường
Vũ khí phòng vệ vào Phương nam..
Chú Chất Hồ Nhẫn nắm Hiệu Lịnh
Ba sao;Mai -Vượt-Hôm giữ Thành..
Trống tiến công đánh lên Tinh Thần
Cùng Dương Nghĩa-Mỹ Nhân Tống Hành..
Chúc cuộc Chiến đi đến Chiến Thắng
Văn Doan -Chàng Lía xếp đặt sẵn
Chỉ chờ khởi tiến gặt Thành Công
Cho quan Sở Tại biết nao núng.
Biết mặt Anh Hùng Núi Truông Mây!
Triều Đình chẵng dễ gì đàn áp..
Trận chiến đấu bất ngờ dồn dập..
Sự Hiếu Thắng gây nhiều tổn thất
Chú Hồ Nhẫn buồn mãi khuyên ngăn
Văn Doan mê sắc đành thúc thủ!
Hồ Nhẫn thác bỏ lại hai Bạn
Nguyệt lạc -Sao Tàng chốn Đông nam
''Cho hay Tài Trí Anh Hùng
Lọt Mỹ Nhân kế vẫy vùng khó ra!
Chờ xem diễn tiến hồi hạ
Văn Doan -Dương Nghĩa đậm đà ra sao?