Mụ
Trà sức mạnh trăm cân
Tay
cầm song kiếm, nào ai dám bì.
Đầu lĩnh của Thổ Sơn là Mụ Trà. Đàn
bà mà làm tướng cướp cát cứ một vùng chắc chưa nơi nào có. Bản lĩnh của một
người cầm đầu lâu la đâu chỉ nhờ vào sức mạnh và võ nghệ. Mụ Trà đã thu nạp
dưới trướng được nhiều tay dị tướng tài hay :
Thốt
thôi gia tướng Mụ Trà,
Nhiều
người dị tướng tài hay lạ lùng.
Nhưng dù sao thì một rừng không thể
dung túng được 2 cọp. Mụ Trà và binh tướng đành bó tay trước thế lực của Truông
Mây đang lên. Lía lại đang có ý định về với triều đình giúp vua vỗ an dân
chúng.
VĂN DOAN DIỄN CA (tiếp theo …)
Văn Doan tiếng dậy bốn phương
Binh mã thời nhiều, vàng bạc thiếu
chi.
Nay anh muốn xuống khoa thi.
Trước là ứng cử, sau tường quốc gia.
Nhân quân phải đạo thời phò,
Nhược bằng không đức, thời anh trở
về.
Lại
nói:
Nay anh nghe lịnh Thiên tử, người mở bảng khoa thi , anh xuống đó
anh coi như phải chân chúa thời anh phò, bằng chẳng phải anh trở về, anh hãy
liệu toan thôi mà.
Chư
đệ:
Nay anh xuống Trường an, mà anh ứng cử, như có người biết mặt anh, chăng là khổ lắm.
Như nhục huyền hổ khẩu chăng anh?
Xướng:
Khuyên anh tua khá chớ đi
Nữa sau bất trắc ai mà cứu anh.
Chẳng bằng ở lại sơn thành
Bất qui Vương hóa, ai mà chi ai.
Doan rằng em chớ có lo,
Hễ đấng làm người số mạng tại thiên.
Lại
nói:
Các em, thánh nhân người nói rằng
Bất nhập hổ khẩu, yên đắc hổ
nhi.
a, các em, như mình
bất qui Vương hóa
là bất đắc dĩ mà thôi, anh sợ, mang lấy tiếng người ta nói
Rằng sơn tặc chớ bất thành hà
tướng a.
Các em, như anh xuống năm ba bữa anh coi như có phải đạo thời anh
phò.
Sau anh đòi các em xuống mà lập công danh, có phải a.
Dương danh ư. hậu thế
Còn như vô đạo chi quân,
Thời anh trở về, có phải
Lưỡng toàn kỳ sự chăng?
Xướng:
Nay anh xuống chốn Tràng an
Phải toan một tiệc, đưa anh lên
đường
Rượu thịt ăn uống no say
Văn Doan thôi mới đăng trình kinh
sư.
Tớ thầy ba gã ra đi,
Đoái nhìn sơn trại, giáo cờ quá
xinh.
Lại
nói:
Nay ta xuống Tràng an ứng cử nay là
Hễ là Ở trong thủy thổ,
Phải ra giúp chúa hiền. mới phải cho
Vãn:
Chí lăm giúp vững thánh minh
Phải liều công mỗ, xông sương băng
ngàn.
No nao vầy hiệp hội lành
Giúp an chúa thánh, rạng danh tôi
hiền.
Xướng:
Phút đâu đã tới Tràng an
Tìm nơi quán xá nghỉ chưn đợi kỳ.
Có người Giám khảo đương niên
Họ Lê tên Tiếp gian hùng ai đương
Truyền cho quân sĩ treo đề
Tháng hai mùng bốn chư nho
tựu trường.
Bèn kêu hầu cận một khi,
Phân nhau thông tín, chư nho nó
tường.
Hễ thi thời có lễ nghi,
Nữa thời có rớt thời tao dung
tình.
Nhược bằng [chẳng] có lễ nghi
Khá tua trở lại, chớ vô tới trường.
Sĩ nhân nghe nói một khi
Người giàu hớn hở, kẻ nghèo
sầu bi.
Văn Doan nghe nói nực cười
Giàu thời trân trọng (chữ hán) còn thi làm gì.
Nói thời nói vậy mà chơi
Sợ chi đứa nịnh mà không vào trường.
Bữa nay đã tới ngày kỳ
Dầy dầy sĩ tử một khi tựu trường
Quan trên cầm viết điểm danh
Điểm tới thằng Lía vậy thời ngượng
tay.
Xem đi coi lại hồi lâu
Đã không lễ vật, hình bằng cò ma.
Truyền quân bây kíp đuổi ra
Thằng nầy giống tướng bịnh lao mới
lành.
Lía:
Thưa người, tôi có bịnh ở mô.
Tướng làm vậy chớ tài lực hữu dư.
Quan:
Như mầy, chữ cũng không nên thân, tài cán chi mà thi cho đặng con.
Lía:
Thưa ông
Tiểu nhân bất ngoa ngôn
Văn võ giai thục thức mà.
Quan:
Làm vậy thời
Ngô hữu thiết côn nhứt kiện
Như con __ ít ai cầm nổi.
Trọng hữu nhị bách cân
như mầy cầm nổi, thời tao cho thi, bằng con cầm chẳng nổi
Khá trở về tu dưỡng bịnh căn
Đừng múa miệng dương oai thần võ.
Xướng:
Truyền quân khiêng lấy thiết côn
Đem ra cho nó thử cầm đặng không.
Lía:
Vậy thôi thời, tôi cầm cho ông coi
Loạn:
Thủ chấp thiết côn, triển lực cường
Tiến trừ, thoái trảm, phấn uy dương.
Quan:
Khoan khoan, tao biết mầy là Giang đạo sĩ làm tà thuật, chớ
có tài cán chi ở mô, lẽ thời tao chém đầu, nhưng mà tao tha. Quân, đuổi nó ra.
Lía:
Khoan đã mà, thưa người, tôi tưởng thi văn cùng võ, ai ngờ là ông
thi người chớ. Phải hay trước làm vậy, tôi lấy vàng bạc tôi thếp mình tôi lại,
chăng là thi đặng.
Lại
nói:
Thánh nhân người nói chẳng lầm
Nhân nghĩa tận tùng bần xử đoán
Thế tình đa thiên khán ngữ
tiền thời là phải
mà
Quan:
Quái sát tha cuồng sĩ
Cảm đương diện đấu ngôn
Quân, bây đánh nó hai chục rồi lấy mực mà thoa mặt nó, mà đuổi nó
đi.
Xướng:
Quân bây thoa mực mặt chàng
Đánh đòn hai chục, tức thì đuổi ra.
Văn Doan chẳng dám nói chi
Dằn lòng ẩn nhẫn, toan mưu trả thù.
Văn Doan ra tới quán trung,
Nghĩ thôi lại giận những loài tham
quan.
Cựu thù trả chẳng đặng mầy
Âm ti tao cũng theo mầy chẳng tha.
Chớ nào hai đứa quân ta,
Dọn cơm cùng rượu, tao ăn cho rồi.
Ăn rồi hai đứa ra thành
Ở bên chưn núi vậy mà đợi tao.
Thốt thôi thầy tớ ra đi,
Trống lầu đã trở vậy thì sang canh.
Hỏi thăm tới phủ gian thần
Xem coi sau trước, trống vừa trở
hai.
Lía giận mặt đỏ phừng phừng
Nhày vào thành nội, quân tuần không hay.
Lía bèn ra sức thần oai.
Hai bên chém hết hơn hai mươi người.
Gặp đâu chém đó, chẳng la,
Bắt (?) đặng một đứa ta mà hỏi thăm.
Lại
nói:
Tao hỏi, nói cho thiệt, thời tao tha, bằng mầy la lên, tao chém đi,
chớ quan lớn mầy ngủ ở đâu? Còn vợ con ở đâu? [mầy nói thiệt tao tha].
Quân:
Thưa ông, để tôi nói thiệt cùng ông, như quan lớn tôi ngủ trong nhà
giữa cùng hầu người. Còn vợ con người ở tại làng Tái Hội, ấy là quê quán người
đó mà.
Doan:
Làng Tái Hội là tại Bình Hòa tỉnh, có phải? a.
Xướng:
Văn Doan nghe nói vừa rồi
Một gươm chém quách, để mầy làm chi.
Bước vào phá cửa, Lía vô
Cả kêu hỡi mầy, thức dậy mà coi.
Gian tham tà dữ thời trừ
Ác lai ác báo nhãn tiền mầy coi.
Quan:
Tôi lạy chú, tha tôi nào, để mai tôi tâu cho làm quan lớn mà
Xướng:
Nghe qua lời nói, cười dài
Tao là Văn Lía, chẳng theo cuồng đồ.
Tay bèn bắt lấy gian quan
Lấy đao mổ ruột máu tuôn ròng ròng.
Lía bèn cầm gươm đi tìm
Một đao một đứa, hơn ba mươi người.
Mình làm nỡ để cho ai,
Lấy máu làm mực đề thơ bốn hàng.
Thơ:
Hữu thế bất khả ỷ tận,
Bần cùng bất khả khi.
Ngô kim lai sát nễ
Thư thị tự Văn Doan.
Xướng:
Âu là ta kíp ra thành,
Trở về sơn trại, đem binh báo thù.
Canh tư Lía trở ra thành
Kiếm tìm thầy tớ một đoàn hồi qui.
Vãn:
Như vầy mới gọi là trai,
Oán thù phải báo, nghĩa nhân phải
đền
Lại
nói:
Sách Thánh nhân có nói rằng
Tham tâm hại kỷ
Còn như
Lợi kỷ tổn thân. thời
đã phải
Vãn:
Đoái nhìn xa chốn Tràng an
Phút đâu đã tới gần kề trại trung.
Xướng:
Thốt thôi đã sáng ngày ra.
Các quan hay, tới khán tường tử thi.
Ngó lên nhìn huyết tự đề
Mới hay danh tánh sát nhân người
nầy.
Truyền cho khắp hết đâu đâu
Hành nhân thuyền bộ kiểm tra cho
tường.
Âu ta làm biểu tâu lên
Mặc tình Thánh chỉ dạy phân lẽ nào.
Canh năm nghe tiếng chuông vàng.
Bá quan tựu tới đứng chầu hai bên.
Có quan Thừa tướng họ Dương
Tay cầm thư án mới quì dâng lên.
Vương:
Khán tường thư nội
Chỉ thị hung nhân.
Sát tướng trào chỉ thị đại can
Di huyết tự chân vi dõng khí
Bá quan, ậy, truyền
Cho quân nhân tứ hướng phòng tầm
Ngõ cho biết hung nhân cư trú. a
Trẫm lui vào cung nội
Bá quan lại dinh trung.
(Còn tiếp ...)
Hùng cứ Truông Mây một góc Trời
Trả lờiXóaThuộc hạ đông đảo thuận trên dưới..
Nghĩ đến An Cư còn thiệt thòi!
Thân phận khác nào đứa con rơi!
Văn Doan-Văn Lía -Chàng nghe tủi..
Thôi thì .Nhân tiện chuyện Ứng Thí..
Lai Kinh một chuyến cho phỉ Chí..
Thi Cử xem sao có như ý?
Dầu gì Chính Thống cũng yên Vị?
Đầu phục Triều Đình vào bàn kỹ..
Thảo luận điều nghiên đã Hội Ý
Lợi Hại phân tích chuyện để ý..
Ngại sự nhận Diện cái tên Lía
Ảnh hưởng thành phần chẵng được Thi!
Qủa nhiên dự đoán xảy như Y..
Cái chuyện Thi cử gây khó dễ!
Lê Tiếp viên Quan đã khinh khi!
Không cho còn muốn thử Tài Trí..
Văn Doan -Lía nào sợ....Cứ thử đi!
Tiếp khinh..Giỏi miệng chứ hay gì?
Sức mạnh cơ bắp mới nặng ký!
Nói rồi hạ nhục -Mực trây trét..
Vào mặt Văn Doan mà đuổi đi..
Tức khí ..đi xong..quay lại dí..
Tìm tên lê Tiếp giết cho phỉ..
Thế mới biết Anh Hùng một khi...
Qúa Tức máu trào cuồng Tâm Trí!
Làm cho đã nư ''Thỏa chữ Sĩ?''
Trong cơn say máu''Kẽ Võ bị''
Mềm lòng trước Giai nhân Tuyệt Thế!
Giết hết..Chừa nàng làm Thê Thiếp!
Mặc lời can gián đầy hồ nghi...
Văn Doan..Một khi SI-Ỷ Y..
Sợ gì..''Liễu yếu thân Nhi Nữ''
Cho nên gạt bỏ lời dị nghị..
Vui vầy Người đẹp không Thân Thế..
Thế mới rõ Anh Hùng vẫn LỤY..
Ải Mỹ Nhân muốn thoát nào dễ!?