Lục Vân Tiên của cụ Đồ Chiểu được sáng tác từ
hồi giữa thế kỷ thứ 19. Ở câu 1971 trong truyện thơ nầy, nhân vật Bùi Kiệm háo
sắc được cụ Đồ phệt bút qua hình ảnh là một người mang dòng máu Dê :
Còn người Bùi Kiệm máu dê
Ngồi chai bộ mặt như giề thịt trâu
Té ra từ xửa từ xưa con Dê đã là biểu tượng của
cái tật ba lăng nhăng. Qua vậy anh nào hay léng phéng, sàm sỡ với mấy nường, lâu
nay đã được thiên hạ gán cho ngay cái tên chẳng mỹ miều gì là “đồ Dê” ! Chẳng hiểu đồ Dê có mối tương quan như thế nào với mấy con số
mà thay vì gọi đồ Dê, thiên hạ còn gọi là đồ 35. Có mấy anh bước đến niên kỷ nầy
mà buộc phải trả lời khi bị hỏi tuổi, mấy ảnh phải nói trớ ra rằng năm ngoái được
34, sang năm tới mới 36. Thật tội cho mấy con số, mấy con Dê… phải ngượng mặt vì
sánh đôi cùng với mấy tay có máu sàm sỡ.