Đò chiều còn đó người đưa, Ngâm Ai Tư Vãn người xưa đâu rồi

Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2011

NỖI NIỀM XUÂN


                                  Lĩnh Thụy


Đường ra phố huyện chia hai ngả
Ngả xuống làng bên ngả đến trường ...



NỖI NIỀM XUÂN
 
Đường ra phố huyện chia hai ngả
Ngả xuống làng bên ngả đến trường
Cảnh khó nên đời luôn vất vả
Sách đèn thiếu thốn nghĩ mà thương !

Một sương hai nắng thêm cơ cực
Khuya sớm buồn vui chửa trọn tình
Cha mẹ thương con thường quá mức
Mỏi mòn hy vọng vững niềm tin

Chắt chiu năm tháng dài neo túng
Khiêm tốn lo cho chỉ chúng mình
Tủi phận ngán ngao đời rẻ rúng
Cam lòng hứng chịu vẫn hy sinh

Đường ra phố huyện chia hai ngả
Ngả xuống làng bên ngả đến trường
May mắn gia đình em khá giả
Anh càng nghèo khó nghĩ càng thương

Mình em lên tỉnh sao buồn quá
Vương vấn thời gian đã úa tàn
Học hỏi không còn ai chỉ bảo
Đi về lẻ bóng lúc trường tan

Chiếc xe chung sắm bao năm trước
Trao lại cho anh khỏi tủi lòng
Kiếm việc làng bên tròn nguyện ước
Đỡ đần cha mẹ những hằng mong

Đường ra phố huyện chia hai ngả
Ngả xuống làng bên ngả đến trường
Cảnh khó nên đời thêm vất vả
Anh đành nghỉ học nghĩ mà thương

Anh ơi em ước đòi anh hưởng
Sung sướng giàu sang được đến trường
Lên tỉnh đôi mình chung chí hướng
Sách đèn nghiên bút trải niềm thương

Nhưng thôi !....  không ước !…. Em không ước !
Trường tỉnh nhiều cô đẹp lạ thường !
Em sợ ! …. Làm sao em nén được !
Nỗi buồn ray rức mãi thầm vương

Không không !...  Không muốn !… em không ước !
Nhưng ! ….
Chẳng lẽ đời anh mãi thế này !
Khổ quá trời ơi ai hiểu được
Nỗi lòng non dại thắm thơ ngây ! 

Đường ra phố huyện chia hai ngả
Ngả xuống làng bên ngả đến trường
Nắng mới chiều nay mềm thổn thức
Xuân về rưng rức trải mênh mang

                                    Lĩnh Thụy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét