Đò chiều còn đó người đưa, Ngâm Ai Tư Vãn người xưa đâu rồi

Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

ANH ĐI RỒI CÒN ĐÓ BIỂN TÌNH ANH


Buông điện thoại xuống, tôi chưa kịp nói gì thì Đoàn Nguyên đã hỏi vội :
-  Có phải anh ấy đã không ổn !?
-  Ảnh không ổn rồi, chị Tùng Vân nói hôm nay phải sắp xếp cho anh ấy xuất viện. Mình đến còn kịp.

Đoàn Nguyên chưa gặp anh Chu Trầm Nguyên Minh lần nào. Trước đây tôi cũng chưa từng gặp được anh Đoàn Nguyên ở ngoài đời. Khi nghe tin tôi vừa về lại SaiGon sẽ đến thăm tác giả của bài thơ Lời Tình Buồn, anh cũng muốn cùng đi. Sáng nay chúng tôi đã gặp nhau trước khi đến với anh Chu Trầm Nguyên Minh.

Vậy thì anh Chu Trầm Nguyên Minh ơi, anh lại là cầu nối cho lớp trẻ chúng tôi, những thằng lang bạt ở đất người gặp nhau, biết nhau để cùng sẻ chia những trôi nổi đường đời. Những người lang bạt chưa già nhưng cũng đã không còn trẻ nữa, những người tìm đến với nhau chỉ với một tấm lòng.

Khoảng mấy tháng trước, qua mạng tôi liên lạc với anh Đoàn Nguyên, lâu nay anh sinh hoạt ở trên sannhac.com. Tôi đang có mấy bản nhạc đã ký âm mà anh Chu Trầm Nguyên Minh gởi cho. Tôi nhờ anh giúp cho việc phối âm, xuất ra file mp3. Một việc nhỏ nhưng lại là lớn đối với người không sành nhạc lý như tôi, lớn vì đây là việc làm mà chỉ những người cùng bắt được sóng của nhau mới xắn tay áo cho nhau. Không những phối khí cho nhạc bản Về Thôi Em Ơi do anh Nguyễn Phú Yên phổ bài thơ Đêm Tạ Từ của anh Chu Trầm Nguyên Minh, anh em bên sannhac.com, anh Vũ Hoành còn tự hát mẫu làm nền cho file nhạc.

Việc làm ấy của những nghệ sĩ không chuyên đã làm rung động cả tâm hồn nghệ sĩ, nhạy cảm của người thơ : anh Chu Trầm Nguyên Minh. Quãng trước Tết anh Chu Trầm Nguyên Minh có thuật lại anh Nguyễn Phú Yên đã tiếc là không kịp sửa một vài chỗ trong bản nhạc trước khi anh em bên sannhac phối âm, nhưng với anh, anh rươm rướm nước mắt, tất cả đã đến với anh chừng ấy là quý giá vô ngần rồi. Trong anh là cả một biển tình.

Tôi chỉ mới được làm quen với anh Chu Trầm Nguyên Minh gần đây qua sinh hoạt anh em Tập San Quán Văn. Thế hệ chúng tôi trước kia sống trong các Ca Khúc Da Vàng. Thấm đau thân phận con người nên chúng tôi đâu có ngỡ ngàng gì trước tâm sự sâu kín của anh :

Đêm xuống rồi em buồn không hở ?
Trời sa mù tầm tay với âu lo

Chu Trầm Nguyên Minh có cách nói thật nhỏ nhẹ, dịu dàng. Trong một lần cùng uống café với tôi và Ngọc Thơ. Anh nhẹ nhàng khuyên chúng tôi :
-  Mấy em đừng nên ôm đồm nhiều. Làm ít nhưng phải làm thường xuyên. Mỗi ngày chỉ cần viết một đôi dòng. Nghĩ gì ghi để đấy. Sau góp lại thì có biết bao điều mà các em cần chuyển tải.

Đối với những người khác thì đó là chuyện thường tình. Nhưng với chúng tôi, những đứa tập tành cầm bút, những người mấy mươi năm rồi mới biết tới cây viết, đó mới là những lời khuyên chân tình, thiết thực. Bên ngoài anh như một hồ thu phẳng lặng, nhưng trong anh, kể cả trong thơ anh là biển tình dậy sóng.

Đoàn Nguyên lấy điện thoại mở bản nhạc Về Thôi Em Ơi mà Thy Xuân - bạn đời của Đoàn Nguyên là người hát áp vào tai anh cho anh nghe. Anh đang thở oxy. Anh thở thật khó nhọc, nhưng lúc ấy tôi biết anh đang nghe tấm lòng của người đến với anh. Tôi chuyển cho anh Tập san Tương Tri số 10 mà anh em giao tôi mang đến. Chị Tùng Vân nói sẽ đọc cho anh nghe. Lúc xế chiều Ngọc Thơ điện đến bảo là anh đã đi rồi ! Anh đi, có lẽ Chị Tùng Vân chưa kịp đọc, nhưng tôi biết anh đã nghe đọc vì với Tương Tri :

Mấy lời tâm phúc ruột rà
Tương tri dường ấy mới là tương tri …

Lòng anh là biển tình. Biển bao la dung túng mọi bụi bặm của trần đời. Anh đã từng :

Giữa mênh mông một mình anh đứng ngóng
Gọi tên người sao mải miết vô tăm

Chỉ bao nhiêu đó biển tình của anh đã long lanh nước mắt. Anh đi rồi, nhưng với chúng tôi Anh vẫn còn đó. Còn đó Biển Tình Anh.

Đêm 19.02.2014
Trường Nghị


(Click vào ảnh để đọc ảnh lớn hơn)

1 nhận xét:

  1. Biển tình anh mênh mông...Hạt bụi nào viễn vông?Rơi xuống Mắt biển trong...Bềnh bồng bềnh say sóng...Bình minh cười ấm nóng...Bụi lạc lõng mơ bóng...Lấp lánh ngọc mầu hồng...Thổi vào thiên địa võng...Bụi tròn viên cát mộng...Bay lên trong thinh không...Bụi cát thèm mơ Sóng...Vỗ về nghe lồng lộng...Cùng với gió phiêu bồng...Cùng với gió phiêu bồng...Nặng nề cát rơi xuống...Mặt trời đốt nóng bỏng!Biển vẫn bên âm vọng...''Tình Biển đó thầm lặng...Gọi mải miết vô tăm...Cát vàng ơi bụi bặm!Biển Cát đời họa tranh!''

    Trả lờiXóa