Khi
một kẻ cầm vận mệnh đất nước như vua Khải Định đã dám tôn mình như thần thánh, nghênh ngang trên đầu dân … thì tránh
sao khỏi sự lạm quyền trong việc gìn giữ kỷ cương, phép nước. Tội thứ hai của
vua Khải Định trong Thư Thất điều hài ra chính là tội vua lạm quyền thưởng phạt.
Tội đáng chết bằng mười vua cho biến thành không, tội chưa phạm đến mảy lông nào
vua biến ra thành có. Vua có người thị vệ tên Nguyễn Đắc Vọng, hằng đêm chỉ có
nhiệm vụ ôm vua ngủ cũng được vua ban Ngũ đẳng Thị vệ …
Một
triều đại thưởng phạt không công bình, làm sao mà có được lòng dân, họa chăng
chỉ được lòng của những kẻ xu phụ, những kẻ cơ hội. Phan Châu Trinh trong Thư
Thất điều đã vạch ra cái tội lạm quyền thưởng phạt chính là cái họa làm đảo điên
đất nước đưa đến cái họa diệt vong vậy.