Chuyện Thầy Trò đấm đá nhau ở Trường THPT Nguyễn Huệ huyện Tây Sơn, Bình Định đã không còn là chuyện của một Trường, một địa phương nữa. Đây đó đã râm ran thành chuyện thời sự của cả nước :
Nước ta vui thật là vui
Đứng trên bục giảng thầy “xơi” học trò
Học trò nổi đóa “gan to”
Dồn thầy vào góc đánh cho no đòn
Đứng trên bục giảng thầy “xơi” học trò
Học trò nổi đóa “gan to”
Dồn thầy vào góc đánh cho no đòn
Hình ảnh người Thầy, đứa học trò thượng cẳng tay hạ cẳng chân ngay dưới câu biểu ngữ : "Học Tập Và Làm Theo Tấm Gương Đạo Đức ..." quả là nỗi đau của một nền giáo dục. Muôn thuở chuyện Thầy Trò là Thầy phải ra Thầy, Trò phải ra Trò. Nhưng Thầy và Trò nếu không có sự gắn kết những tâm tình, những dắt dìu nhau, thì ở thời đại nào Thầy và Trò cũng có một khoảng cách to đùng. Càng ngày càng to khi giáo dục được kinh doanh, khi sự hãnh tiến vị thế xã hội được đo bằng tiền !?
Những nhà giáo lâu năm trong nghề, nhiều năm gần gũi với lứa học trò đang dần trưởng thành theo sự phát triển của công nghệ thông tin. Hơn ai hết, họ biết rõ chỉ có cái Tâm của người Thầy biết gần gũi lớp trẻ mới dẫn dắt, làm dịu được được những tâm hồn cuồng nộ của thời đại.
Tâm tình của Gv. Trường Chuyên Lê Quý Đôn - Quy Nhơn : Trần Hà Nam nhân một Câu Chuyện Buồn Của Giáo Dục là những kinh nghiệm, những biến hóa đơn giản... quý giá biết bao cho những Giáo sinh Sư phạm sắp ra trường.