Đò chiều còn đó người đưa, Ngâm Ai Tư Vãn người xưa đâu rồi

Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2011

BẾN CŨ

                           Lĩnh Thụy - Quy Nhơn 1973
  



Chàng tráng sĩ dừng chân trên bến vắng
Tiếng reo hò quân giặc vẳng bên tai
Chiếc nhung y đẫm máu lẫn bùn lầy
Mặt rạm nắng vì dạn dày sương gió

Dòng sông lặng nhấp nhô con thuyền nhỏ
Ánh trăng ngà tươi sáng tỏa nơi nơi
Chàng băn khoăn muốn gọi chẳng nên lời
Cô lái vội nhoẻn miệng cười tình tứ
Mời tráng sĩ !

Rồi lướt sóng thuyền xa mờ bến cũ
Nước lửng lờ, chàng thiếp ngủ trong khoang
Tiếng chim khuya buông rời rạc mơ màng
Sương thấm lạnh, dăm tiếng gà xao xác

Trăng xế bóng cô lái buồn man mác
“ Dậy đi chàng mau giết giặc lập công
Nơi quê nghèo em vẫn đợi vẫn mong
Người chiến sĩ oai hùng trên tuấn mã “

Yên giặc giã
Chàng trở lại tìm người xưa bến cũ
Đâu bóng thuyền và nàng đã ra đi
Lúc hỏi thăm mới biết một thứ phi
Rời cung điện cứu người khi nguy biến

Và chiều nay trên đường ra chiến tuyến
Có kẻ buồn như khúc nhạc sầu bi
Tay vạm vỡ nhẹ tì lên đốc kiếm
Nhìn cờ đào chàng lại giục ngựa phi … 


1 nhận xét:

  1. Như giấc Mộng qua Sông rồi bước đi..
    Chàng Tráng Sĩ ngậm ngùi nỗi sầu bi!
    Ai đó đưa ta vào mộng mị..
    Rồi bỏ đi biền biệt chẵng lời chi!!!

    Trả lờiXóa