Vè
là những chuyện kể bằng câu ca có vần điệu, thường là câu 4 chữ, nhưng có khi
là câu 5 chữ, câu lục bát…, vè không bị bó buộc bỡi một thể loại nào. Nội dung vè
thường là những chuyện xảy ra trong xóm trong làng, chuyện của một địa phương,
nên vè có tính thời sự, lại mang tính dân gian. Ngôn ngữ vè mộc mạc, ai đấy
cũng có thể tham gia làm nối đuôi cho bài vè, cũng vì vậy đôi khi bài vè bỗng
dài thêm ra theo thời gian như những bài vè nói về bánh trái, chim cá…, cuối
cùng khó mà biết ai là tác giả chính của nó. Vè được đặt ra từ những người
không tên không tuổi, đề tài của vè thường là chuyện vặt vãnh của xóm làng, nên
sức sống của vè cũng vì vậy mà mau chóng đi vào quên lảng. Chỉ có những bài vè
đủ sức vượt qua khỏi lũy tre làng may ra mới còn lưu lại được cho người đời sau.
Giống
như nhiều địa phương khác, những bài vè ra đời ở Bình Định chắc chắn là không
ít, nhưng những bài được lan truyền khắp nơi và thường được nhiều người nhắc đến
là các bản vè : Vè Chàng Lía, Vè Bà Thiếu Phó và Vè Cô Thông Tằm.